ch1p_kut3_h4n_d0j_v0_d0j PROFESSIONAL...^__^
Tổng số bài gửi : 344 Age : 32 Đến từ : khOa sẢn bỆnh vIỆn đA khOa hÒa khÁnh Số tiền bạn có : 200 GP (3) Điểm thưởng : Thú Nuôi : Trang Sức : Xe : Nhân Vật+Người Yêu :
Registration date : 15/09/2008
| Tiêu đề: chÚ chÓ đI tÌm cÔng lÝ Mon Sep 15, 2008 5:08 pm | |
| Con chó Chhotu đã bị một tòa án dân sự ở thành phố Purnia ở Ấn Độ kết án tử hình vào năm 2003. Sau 5 năm đằng đẵng theo đuổi vụ kiện, Chhotu vẫn phải sống với bản án tử hình treo lơ lửng.
Chhotu mới chỉ 3 tuổi khi tòa án ra lệnh thi hành án tử hình vì nó đã cắn một người đàn ông có tên Jagdish Das.
Khi đó công chúng tỏ ra vô cùng giận dữ, các nhà hoạt động vì quyền động vật hàng đầu, trong đó có Maneka Gandhi, đã vận động đòi thả Chhotu và nhờ đó mạng sống của Chhotu được giải cứu. Nhưng cuộc tìm kiếm công lý của nó vẫn diễn ra dai dẳng và đầy gian khổ. Nếu người ta xem 1 năm tuổi thọ của chó tương đương với 7 năm của con người, Chhotu đã nhận trát hầu tòa trong 35 năm qua!
Hôm thứ 4 tuần trước, chủ của Chhotu là chị Rajkumari Devi đã được luật sư Dilip Kumar Deepak thông báo rằng chủ tọa Rajiv Prasad Singh Ranjan, người điều khiển phiên tòa tới, sẽ không thể có mặt vì bận việc. Trước đây, phiên tòa dự kiến sẽ diễn ra vào 24/6, rồi chuyển sang 5/8 cuối cùng là 20/8. Do chủ tọa đi vắng nên phiên xử được ấn định vào ngày 3/9. Luật sư, bên kiện và những người theo dõi phiên tòa chen lấn, xô đẩy để được tận mắt chứng kiến chú chó xấu số với bản án tử hình treo lơ lửng trên đầu mỗi lần chú ta bị triệu đến tòa. Nhưng ngày hôm sau, Chhotu lại rơi vào lãng quyên.
Chhotu bị “kết án” với tội danh sủa và cắn người đi đường. Trong biên bản của cảnh sát có viết: “Con chó không được xích, nó đuổi theo người đi đường để cắn họ. Đây chính là nguyên nhân khiến nảy sinh mâu thuẫn giữa chị Rajkumari và anh Jagdish Das”.
Chhotu phải theo đuổi vụ kiện trong suốt 5 năm qua.
Chị Rajkumari, một nông dân nghèo với tài sản vẻn vẹn chỉ có vài con dê và một mảnh đất rộng 1000 ha, đã kịch liệt phản đối bản án: “Hàng xóm của tôi muốn ăn trộm trên đất của tôi. Nhưng họ không thể qua mặt được Chhotu nên họ muốn loại bỏ con chó tội nghiệp”.
Chị Rajkumari vừa nói vừa ôm Chhotu - của hồi môn duy nhất mẹ chị để lại khi bà qua đời vài năm trước. Đối với chị Rajkumari, Chhotu chính là người anh trai thân thiết bảo vệ cô khỏi những kẻ ăn trộm.
Phiên tòa nào, con chó Chhotu với thân hình gầy gò cũng ngồi lặng lẽ ở một góc phòng trong và tỏ ra khá ngoan ngoãn. Theo chị Rajkumari, một góa phụ không con, những vết sẹo trên mặt của Chhotu là hậu quả từ những “trận mưa” đá mà “những kẻ thù” của chị ném tới tấp vào con chó dù cả chị và Chhotu đều không khiêu khích họ. Đàm Loan | |
|